Chuyện Lính Tây Nam

Chuyện Lính Tây Nam

Tác giả : Trung Sỹ

Thể loại : Truyện ngắn

Đã nghe : 431

Đọc trên điện thoại

Nghe Chuyện Lính Tây Nam trên điện thoại
  • Phần 1Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 2Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 3Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 4Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 5Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 6Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 7Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 8Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 9Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 10Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 11Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 12Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 13Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 14Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 15Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 16Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 17Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 18Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 19Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 20Chuyện Lính Tây Nam
  • Phần 21Chuyện Lính Tây Nam

Giới thiệu

Gần 5 năm từ 1978 đến 1983 được gói gọn lại trong 300 trang sách chia thành 120 đoản khúc mô tả sự thực đã xảy ra ở chiến trường Tây Nam, một sự thật trần trụi “Nó không chỉ có anh dũng lao lên mà đó còn là cuộc sống hiện tại của người lính chiến vào những năm đầu những năm 1980”. Chuyện lính Tây Nam cho thấy sự khốc liệt, nghiệt ngã tới mức như trò đùa của chiến tranh. Sự sống và cái chết quá mong manh. Cái chết rình rập, bám theo từng bước chân người lính, ẩn nấp trong từng gốc cây, ngọn cỏ. Nhiều khi không chết bởi họng súng địch bên kia chiến hào, mà chết dần chết mòn bởi ma thiêng nước độc, với những hầm chông, bãi mìn câm lặng. Nhưng trong khói lửa chiến tranh chết chóc, dưới ngòi bút của một tay bút nghiệp dư, một người “không phải là nhà văn nhà báo” từng tham gia quân ngũ 40 năm trước, thiên nhiên đất nước Chùa Tháp vẫn hiện lên với vẻ đẹp vừa hoang sơ quyến rũ, vừa bí ẩn hiểm độ.

TRÍCH ĐOẠN:

1. Các đơn vị nổi lửa nấu cơm chiều ven sông. Đôi bờ tối bập bùng những bếp lửa lính kéo dài xa hút trong sương, ngó thấy ấm lòng. Những đống lửa chiều hôm ở bến sông xa khiến tôi nhớ bếp ấm quê nhà. Trong nỗi nhớ có riêng thêm một niềm kiêu hãnh ngấm ngầm của người lính vừa đánh thắng.

2. Thằng Hải cụt dưỡng thương xong mới về đơn vị. Nó chưa kịp nhận nhiệm vụ thì đêm đó, con chuột chúa đầu đàn, ngửi thấy mùi da non chỗ ngón chân cái cụt, táp ngay một miếng. Nó kêu ré lên, máu phun đẫm ướt vạt mùng. Hôm sau tiểu đoàn lại cho đi viện tiếp

3. Nhưng muộn mất rồi, đến gần phum Tà-chét anh Hải tắt thở. Một thằng nào đó bỗng hộc lên chửi đ rồi chĩa súng lên trời kéo một điểm xạ dài, tụi khác bắn theo đoang đoác. Tiểu liên rống lên bầy đàn uất hận, như vừa bị vả trộm một cái hộc máu mồm nhưng không biết thằng vả mình là đứa nào. Chòm Tua Rua hạ xuống sát đỉnh cây xoải mút. Đã quá nửa đêm lâu rồi mà không thằng nào chịu ngủ.

Bình luận

Gợi ý

Vách Tường Cũ

Nguyễn Ngọc Ngạn

Số đỏ

Vũ Trọng Phụng

Còn Chút Gì Để Nhớ

Nguyễn Nhật Ánh